Chuyện tình của tôi và em
......
Tôi và em yêu nhau kể ra cũng được gần năm rồi đấy
Yêu nhau nhiều như thế cứ tưởng 2 người gia tộc sẽ đến được với nhau truyen sex nhưng mệnh phận cuộc đời không như nó nghĩ, trước đây tôi luôn luôn nghĩ tình yêu là thứ gì đó rất đẹp, mọi rợ thứ như đều màu hồng, hạnh phúc luôn luôn ở bên nó...nhưng đó cũng chỉ là sự nghĩ suy cô đơn giản ở nó.
Gặp nhau tình cờ tại căn phòng bé nhỏ của tôi ,
Tôi và em là một cặp đôi đẹp trong mắt nhiều người. Em là hoá viên sư phạm thùy mị nết na, tôi là anh kĩ sư công nghệ thông báo trầm nhưng hay ghen bởi chưng tôi quá yêu em , tôi thường xuyên muốn giữ em cho riêng mình
7 tháng trước:
Tự nhiên tôi thấy yêu em và tôi quyết định đưa ra ý tưởng hò hẹn với em,,tôi nghĩ mình sẽ đưa em đi dạo hồ tây, đi phố cổ,đây là lần trước nhất tôi là người mở ra một cuộc hẹn vì chưng từ trước tới giờ tôi luôn là người thầm kín ,
Hôm nay tôi mặc diện lắm ,tôi lục hết tủ đồ tìm bộ đồ mà nó yêu thích nhất tôi đứng trước gương ngắm nhìn bản thân mình.
Tôi mở ra nụ cười tươi lắm , hẳn là tôi đang rất vui , không kìm nén được nỗi vui sướng này tôi cầm phôn nhắn tin cho em:
Tôi :Hôm nay anh mời em đi chơi nhé!
.........
Tại sao anh không đáp tin nhắn em?
........
Em Ừ! cũng được!.nhưng đi đâu
Tôi : thế em muốn đi đâu
Em : hay mình đi lăng bác xem lễ hạ cờ anh nhé
Tôi : ok em
Đúng 19h tối tôi hiện diện tại cổng trường
Alo: anh đến rồi
ừ em ra liền
Chúng tôi có một buổi tối thật sự vui vẻ
Tình yêu đã làm chúng tôi thay đổi
Những ngày sau đó tôi và em đi chơi rất nhiều nơi tôi như 1 tài xế riêng cho em và rồi :
Tại 1 gốc nhỏ của mái trường sư phạm tôi quyết định tỏ tình với em và em đã đồng ý yêu tôi à chúng tao yêu nhau từ đây
Lần trước hết sau bao lần hẹn hò và đi chơi với em lần trước tiên tôi thấy vui và cười nhiều đến như vậy , lần trước tiên cả tôi và em cởi mở kể cho nhau nghe những chuyện và về gia đình và về cuộc sống của nhau tôi thấy yêu em và thương em nhiều hơn .
Chúng tôi yêu nhau 1 tháng , 2 tháng , 3 tháng ………7 tháng trôi qua thời kì trôi qua và chúng tao yêu nhau nhiều hơn nhưng cũng không ít lần bào chữa vả , từ biệt bao nhiêu lần nhưng chúng tao lại quay về bên nhau ( tính tôi hay ghen còn em thì quá vô tư lự không lo nghĩ vì thế mà chúng tôi hay xảy ra những chuyện như vậy )…..
Thời gian cứ như vậy trôi qua chúng tôi thường xuyên ở bên nhau những ngày nghỉ mỗi tối chúng tôi kể cho nhau nghe những chuyện trôi qua trong ngày ..nấu cho nhau những bữa cơm ăn và cứ như vậy cho đến một ngày ….
Ngày 25 tháng 09 năm 2014 là ngày kỷ niệm tròn 7 tháng chúng tôi yêu nhau chúng tao gặp nhau ăn cơm tôi và em đi chơi
Tôi không ngờ rằng buổi đi chơi đó là ngày mà em sẽ nói lời chia tay.
Tôi cũng không hiểu vì sao em lại làm như thế/chắc tại vì em không hiểu được được tôi chăng
Và em đã tạm biệt tôi thật,tôi muốn biết lí bởi vì ,ngày ngày mỗi tới trường học tôi thường xuyên nỗ lực tình đi muộn để được thấy em để được gặp em nhưng em luôn tránh mặt tôi chặn mệnh điện thọaị chặn zalo ,facebook và chặn mọi rợ ký mỏ ác trong tôi .
Em đã nói với tôi những lời mà có lẽ tôi và em sẽ không bao giờ quên được , tôi biết em chỉ nói vậy để tôi buông em ra nhưng em đâu biết rằng tôi yêu em nhiều đến chừng nào làm sao nói buông là buông được chứ ..
Không hiểu sao em lại làm vậy với tôi ? tôi đã thay đổi nhiều lắm mà
Tôi đã yêu em nhiều hơn, đã quan tâm ,lo lắng em nhiều hơn..
Tôi yêu em và thời gian qua đi tôi chưa bao giờ nghĩ mình yêu em để lợi dụng hay gì đó mà tôi yêu em bằng vớ cả những gì tôi có …
Nhưng em đã bỏ rơi tôi :
Về nhà tôi khép cánh cửa vào với nụ cười đông cứng trên môi.tôi buồn rầu liếc đôi mắt vào mấy tấm ảnh chụp chung giữa tôi và em , tôi ôm chúng đi ngủ. Rồi ngày qua ngày nó ôm theo nỗi thất vọng . Suốt ngày nó chỉ ở trong phòng, không cười, không nói, đôi mắt xinh đẹp kia giờ tiền hiện lên một nỗi buồn. Những ngày sau đó tôi la cà danh thiếp quán rượu tiền hi vọng uống thật say để quên đi nhưng càng say tôi lại càng nhớ đến em nó học sa sút và phục dịch như chơi muốn để tâm đến chuyện học 1 , 2 , ngày……..và 15 ngày trôi qua tôi tỉnh thì ít mà say thì nhiều càng say tôi lại thấy mình mỏi mệt hơn , có những lúc tôi muốn rời xa khỏi nơi này
Tôi đã lấy hết anh dũng ra để nói với em rằng anh nhớ em nhưng tợp lại câu nói của nó là sự im lặng của em. em nhìn tôi bằng ánh mắt khác, tôi biết. tôi hiểu bởi tôi mà em như thế,vì trước đây tôi đã gây ra bao lăm khuyết điểm lầm với em và giò đây cái giá mà mà trả là tôi đã mất đi em
Tôi tiền biết mỗi ngày lặng lẽ dõi theo từng bước đi của em trên zalo , facebook và hỏi thăm bầu bạn của em về em
Giờ em hờ hững hơn. em không còn cười với tôi nữa. Trong lòng tôi tràn ngập nỗi thất vọng. Tôi nhớ em nhiều lắm , tôi cũng đã từng yêu, Trước đây cũng vậy nó luôn luôn giấu giếm mình vào trong vỏ bọc mà tôi tạo ra. Một người hay cười, nói nhiều, biết trêu ngươi người khác nhưng đâu ai biết đó chỉ là mặt nạ của tôi. Tôi không muốn người khác thương xót hại mình
Tôi biết kết cuộc sẽ như vậy mà tôi vẫn muốn yêu
Tôi thầm nói "Tam biệt HÀ NỘi! Tạm biệt em ! em sẽ là người anh luôn yêu dù thế nào thì trong trái tim luôn luôn có một ngăn kéo chứa hình ảnh của anh.HẠnh phúc em nhé''. Những ngày tháng sau này tôi tự nhủ sẽ tiếp tục việc học của mình để anh thấy rằng dù không còn có em bên cạnh tôi sẽ rất buồn…..em anh yêu em nhiều lắm , xa em anh nhớ em rất nhiều .....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét