Bạn ảo....
là người ta có trạng thái cảm nhận, nhưng chẳng thể chạm doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat vào...
là người ta có thể trò chuyện trên trời đất dưới đất, mọi rợ bí mật mà ko sợ bị...cười
là người chẳng thể nhìn thấy nụ cười, nước mắt của ta nhưng có trạng thái cảm nhận rõ ràng được niềm vui, nỗi buồn sau từng câu chữ...
Đối với tôi, "bạn ảo" không phải chỉ lẻ loi thuần là người chưa bao giờ gặp mặt, chưa bao giờ thấy nhau bằng xương bằng thịt mà là người cho ta ảo ảnh về một ta...chưa thổ lộ.
Đôi lúc vô tình nghe thấy một bản nhạc vu vơ nào đấy ở một nơi xa, tôi lại nhớ đến người bạn du ca của mình. Đó là người đặc biệt nhất tôi từng gặp, anh khác với tất cả man di người, khiến gặp 1 lần là có thể nhớ ngay, nhưng lại ko trạng thái rõ ràng như 1 thông tin, nó mờ ảo, nói thế nào nhỉ? Đã gặp con người này , biết rõ về họ nhưng lại ko biết lục tìm gia tộc ở đâu trong trí nhớ. Anh giống như một loại thuốc gây nghiện, trong lúc người ta tìm cách để cuốn hút người khác thì a có trạng thái khiến người nghe dính dấp chặt chịa vào chiếc ghế quy hàng giờ để thưởng thức bản nhạc dịu dàng mơ mê hoặc của a tiền bằng những lời ca mộc mạc. Trong lời nhạc của anh có cuộc sống, trong cuộc sống có hàng trăm nỗi đau, bất hạnh nhưng cũng trở thành thử nhẹ tênh khiến người nghe cảm thấy nó tạo ra đã là như vậy, không thêm thắt, không khoa trương, chấp thuận như một định lí. Mỗi nốt nhạc như một mảnh đời, trầm bổng nhưng bình phẩm yên, vui tươi nhưng ai oán, dịu dàng nhưng đầy ám ảnh. Đôi lúc tôi thấy chính thị mình trong đó và cuốn theo anh dù cho biết nó tiền là ảo ảnh.
Anh....hoang hoải như cánh đồng tỉa nắng
...........u mơ như hồ nước thẳm sâu
...........mênh mang như con đồi trượt gió
Không tử thi định...
Anh - một cơn gió - nhẹ bẫng, cô tịch, lúc lạnh buốt, để lại trong lòng người khác một cảm giác hư hao trống rỗng, luyến tiếc nhưng không nỡ níu giữ, lúc anh lại đem đến sự mát mẻ, rất thoải mái như trạng thái anh vừa bước qua đã cuốn đi hết vớ cả muộn phiền, lao đao trong nụ cười hoang lạc.
Tôi hỏi anh đã yêu ai bao giờ chưa? Anh kêu ế r, cười hoang mang. Tôi biết....là anh chưa quên được thạch sùng tình đầu. Anh là vậy, ai cũng có thể bước vào thế giới của anh nhưng đồng cân một người được chọn để anh cất sâu vào tận đáy lòng.
Mối ngọn nguồn như vết chân trên cát, bước rất nhẹ nhưngdoc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat vết rất sâu.
Tôi từng nghĩ, ai yêu anh vững chắc sẽ rất khổ, ở bên cạnh nhưng dù cho có nỗ lực đến đâu cũng không bao giờ đuổi kịp anh. Tôi vốn rất thích nhân tình công anh nhưng nếu để giống như loài hoa đó, bỏ quên bít tất cả giữ chốn nhân gian, mãi miết đuổi theo một cơn gió hư ảo tôi kiên cố không làm được.
Nếu nói về tình cảm của tôi dành cho anh, đúng là rất khó để định nghĩa. Tôi thích anh, như thích gió, thích mây trời, nhưng thứ luôn luôn chuyển động không ngưng nghỉ mê hoặc có thể tan ra vô luận lúc nào. Sẽ không bao giờ chạm tới và tôi cũng không có ý định đó, anh thuộc về hư không, úp bàn tay lại sẽ nắm bắt được phần trong đó nhưng chỉ là 1 phần rất nhỏ. Úp một lần nữa, sẽ biết thêm một chút nhưng lại mất phần trước. Mãi mãi không thể ôm trọn cả bầu trời ơi trong bàn tay bé doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat nhỏ.
Ngẩn ngơ nhận ra....
Bạn ảo....là thật gần.....thật xa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét