Tôi: A.Long. H.nay e tỏ tình với a nhá. *cười toe toét*
Anh: Chết chết...,.kiểu này câu dk con cá t0 quá e àk.
Tôi: Zét xờ,mà cá nào to thế a? Ăn trộm à,nhà a đâu có ao.
Anh: Hnay phỉnh dk ai chưa mà lại phỉnh a thế nay,gặp cáo rồi e àk.
Tôi: Hi,quê quá,thôi lỡ rui tán hết truyen sex hum nay lun nhẩy. ^^
Anh: @_!...có 1 hôm ôi thôi ak. sao lẻ loi thế. ít thì cũng phải 49 ngày chớ.hớhớ
Tôi: Thế 49ng k fải kũg lẻ àk a. Thui 191ng nhá? ^^
Anh: Vay thì mìh cứ tạm.....190ng đi.còn 1ng để ct.Haha.
Tôi: Haha, káj này nge hay nek. Để coi,1thág 30ng,thág nào 31ng thì trừ 1ng ra=6thág 10ng,hehe,s giốg 9thg 10ng nhỉ ;))
Anh: Hôhô.thôi a đi kiếm kai j lót ruột đã.n0 thì mới chống chọi vs doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat e dk. ^_@
Tôi:...
Tôi định rep lại nhưng mà thôi, rep lại thế nào cũng phải tốn chục tin nhắn nữa là ít, tạm thời đình chiến vậy. =.='' . Chán thật, định n.t "lừa" anh coi anh phản nghịch ứng ra sao mà bị bắt thóp mất tiêu. hichic...
Mà nói "lừa" anh thì cũng không đúng vì... tôi cũng có chút tình cảm với anh. Người mà tôi chưa bao giờ dám nghĩ có thể thân thiết với mình như bây giờ. Vẻ ngoài năng động, thân thiện của anh đã thu hút tôi từ ngày đầu mới gặp. Tuy rằng bây chừ trông anh đã người lớn hơn so với lần trước nhất gặp gỡ, nhưng tình cảm của tôi cũng không thay đổi, trừ khi... có một chàng trai đẹp hơn anh, dễ mến hơn anh xuất hiện trong thế cục tôi, hehe.
Hiện tại chưa có ai như vậy ngoài anh, mà tôi nhận thấy rằng tình cảm của tôi dành cho anh cũng chưa sâu đậm lắm, vì khi nhắn những dòng chữ ''tỏ tình'' ấy, tôi không thấy một tí gì là ngại truyen dam ngùng, hay tim đập rộn rã cả.
Tuy không có gì đặc biệt lắm, nhưng tôi lại thấy ngày 1/4 năm nay là vui nhất vì... tôi đã biết ''tỏ tềnh'' hêhê! Chuyện! Người đã qua hơn 16 năm đâm ra sống là tôi mà chưa có lấy một thạch sùng tình vắt vai thì cũng lạ thành thử đối với tôi ngày bữa nay thật ý nghĩa, tuy không nói thẳng nhưng cũng thấy vui vui, hay hay.
Hiện tại tôi đang học 11, anh... cũng 11. Ngày đầu tiên gặp nhau, chúng tao cũng xưng hô bằng hữu bình phẩm thường thôi, nhưng không hiểu sao khi biết tôi đâm cuối doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat năm (tháng 12 luôn), còn anh đầu năm (tháng 1) thì anh nhất mực bắt tôi gọi ''anh'', xưng ''em'', xưng ''tôi'' thì khỏi bạn bầy gì thường xuyên (thì vốn dĩ có chịu làm bằng hữu đâu). Quý anh mà gọi thế nghe cũng... thân mật, gần gụi hơn cho nên tôi đồng ý.
Mới đó tôi đã quen anh tròn 1 tháng. Mối quan hệ của chúng tôi có lẽ sẽ không thay đổi nếu ngày ''cá'' tháng 4 tôi không ''giả vờ'' tỏ tình với anh.
=>Ngày 8 tháng 4 năm...<=
*típ típ*
Tôi đang ăn tối 1 mình bởi chưng cả nhà đi... nhậu, thì có tin nhắn tới, là anh, sau 1 tuần vắng bóng, giờ mới thấy anh nhắn tin với tôi.
Anh: Vk ơi, đag lm j thế? Cả tuần nay a bận thành thử k nt cho vk đc! :(
Đang húp canh làm tôi xuýt sặc. Không lẽ vì chưng vụ ngày 1/4, nhưng anh cũng biết là tôi đùa mà, sao hôm nay lại...
Tôi: A bị ''mát'' ak? Vk,ck j ở đây?
Anh: K fải vk tỏ tình với a àk,rồi còn 190ng yêu nữa! :D
Tôi: A kiu e phỉnh a mak,a là cáo mà s bây chừ lại bị e phỉnh thế??? @.@''
Anh: Nhưg a dám cá là vk nói thật!!!
Tôi: A dựa vào đâu mà nói e thích a?
*1 con vịt xòe ra....* - nhạc chuôn phôn của tôi vang lên, anh gọi.
-Alu...
-Theo như các nhà khoa học vừa nghiên cứu - cái này anh bịa, nhưng đoạn sau là thật á - ngày xưa ngày 1-4 là ngày 1-4...
-??? là sao
-Vk cứ từ từ... ngày 14-2 là ngày 14-2, nhưng qua công cuộc bỏ thăm của giới trẻ đã cho thấy 1 sự thật phũ phàng. Ngày 14-2 đã biến thành ngày 1-4, vì sao thì vk ''sếch thị hiếu gồ'' hỏi nhá, còn ngày 14-2 thì thành 1-4 vì nhiều bạn trẻ đã ''lợi dụng'' đích thị đáng ngày này để tỏ tình và... nói thật. Đặc biệt, vk cũng là một trong số mệnh đó. Vk còn gì muốn nói không?
-Sao chắc được, nếu em coi anh như anh trai thì sao?
-Ây ây, vk đừng nói thế anh buồn. Con gái thường không thích chuyện trò yêu đương cùng với người mình coi là anh trai, hay những người mình không thích đâu vk.
-Sao... anh biết?
-Hỏi bác ''Gồ'' là ra cảm, hê hê. Ê, mà thế là em xác nhận anh nói đúng nhá...
-Em...
-Giờ mọi rợ lời phủ nhận của vk đã bị vô hiệu hóa thành ra đừng hòng chối nữa nhá. Gọi anh là ck đi, mai a mua kẹo.
-Không thích, em ăn cơm tiếp kiến đây! pipi.
*cụp*
Tôi húi máy. ''Goát dờ con lợn?" chẳng thể tin nổi, anh lại rảnh rổi đến nỗi xem google cả những việc như thế và... trúng phóc làm tôi điêu đứng. Cơm ăn chưa xong mà đã bị anh tấn công kiểu đấy làm tôi ăn cơm tiếp mà cứ cười mủm mỉm như con dở người, cũng may không có ai ở nhà. hehe. "Thế là từ nay tôi hết FA roài, vui tóa".
Và cuộc sống của tôi lại tiếp kiến thô lỗ với những buổi hò hẹn trẻ con, những bữa ăn quán cóc, vỉa hè tràn ngập tiếng cười của chúng tôi. Nhận được từ anh những câu nói ngọt ngào (tuy nghĩ lại có hơi sến), những cái khoác vai, cái ôm, thật nhẹ nhàng thôi nhưng tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.
=>Gần 1 năm sau<=
-Mi, lại tui nói cái này nè.
-Gì á?
-Nãy... mà tui nói ra bà phải giữ bình tĩnh ngen.
-Yên tâm, tui tinh thần thép, bà cứ nói đi.
-Nãy tui đi hát với mấy ông anh, vô tình gặp... Long.
-Ừ, rùi sao nữa?
-Nhưng không phải mình ông ý, mà còn bà Hằng nữa. Và tui nghe được một chuyện, lúc vô WC, bà Hằng vô sau tui cùng với mấy nhỏ nữa:
"-Hằng, mày qua lại với Long à?
-Dĩ nhiên, bồ tao mà.
-Mày đùa à, không phải Long cặp với nhỏ Mi sao?
-Trò đùa thôi, Long kết tao từ năm ngoái kìa, nhưng tao làm cao không đồng ý. Mà hồi đó tao thấy nhỏ Mi một mực không chịu yêu ai, đến khi tao cho Long với nó ''vô tình'' gặp nhau thì thấy nhỏ có vẻ ''cảm'' Long lắm, tao mới yêu cầu Long nếu tán được nhỏ thì sau 1 năm tao sẽ đồng ý.
-Mày không sợ Long có tình cảm với nhỏ rồi không đến với mày nữa à?
-Lo quái gì, tao thiếu gì người, lỡ 2 đứa đều yêu nhau thì coi như tao làm phúc tác hợp luôn. Ai ngờ, gần 1 năm không thấy bóng dáng, bữa nay lại liên lạc nói đến lời hứa với tao, được bữa đi chơi sướng luôn. haha.
-Haha, mày đúng là cáo mà Hằng..."
Tôi thấy đầu óc quay cuồng, tưởng như sắp té thì có bàn tay nhỏ bạn giữ tôi lại.
-Mi, bà bình phẩm tĩnh, biết ngay trạng thái nào bà cũng vậy mà, ngồi xuống đây đi.
-Vậy sao bà còn nói với tui?
-Vì tui thương bà, giờ bà biết hết rồi thì ''đá'' tên Long trước đi, chí ít sau này có nghĩ lại cũng đỡ tức.
-Tui...hức...tui không... làm được...huhu. - Cứ thế tôi khóc nấc lên trên vai nhỏ.
=>1 tuần sau. Ngày 1 tháng 4 năm...
Tôi gọi điện cho anh:
-A lô!
-Anh đừng nói gì cả, chỉ nghe em nói thôi. Mình từ biệt a nhé, em mệt lắm rồi, em đã đúng khi không yêu ai trước khi yêu anh bởi vì yêu dễ làm con người ta mệt mỏi, tuy rằng em đã có những giờ phút vui vẻ bên anh... hức hức...
-Mi, em làm sao vậy, có chuyện gì?
-Anh, em đã bảo anh đừng nói gì cả mà... hức... Bây giờ anh tiền cần trả lời câu hỏi của em thôi, anh... có yêu em không?
-Có!
-Anh yêu em thật lòng không?
-Hoàn toàn thật lòng!
-Vậy... anh đến với em có phải là tự nguyện không?
-Anh...
-Haha...em biết ngay mà... - Tôi cười mà nước mắt lã chã rơi.
-Anh à, hôm nay là ngày 1 tháng 4 đấy, một năm trước em là người tỏ tình, và bây giờ, một năm sau em cũng sẽ là người nói lời chia tay. Anh nói dối, anh không yêu em, thành ra càng không có chuyện anh yêu em thật lòng đâu... hu hu... - Nước mắt tôi hòa quyện với từng câu, tưng chữ tôi phát ra làm tôi đau lắm, thực sự phải tạm biệt anh tôi không còn... thiết sống nữa.
-...Vĩnh biệt anh...
-Mi, em đang ở đâu, nghe anh nói đã, Mi, mi à...
*tút, tút,...*
"thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau"
Tôi khóc nức nở, tim nhói đau vô cùng, cảm giác bị phản nghịch bội và phải nói lời từ biệt khi vẫn còn yêu thật không dễ dàng chút nào... Cảm giác hạnh phúc của 1 nămdoc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat trước đã biến thành những giọt nước mắt, những tiếng khóc nức lòng từ trong tôi... Thế giới cổ tích của tôi đã biến mất, thay vào đó là địa ngục, nơi mặc dầu có bị đâm quy hàng trăm nhát dao, bị quất mạnh bởi chưng những sợi dính dáng thừng cũng không đau văn bằng lúc này, khi mà nỗi đau ý thức đã lấn át hoàn trả toàn nỗi đau của cơ thể... Tôi... muốn được ngủ... vĩnh viễn...............
Bước ra khỏi nhà như cái thi hài không hồn, cặp mắt sưng húp, khuôn mặt xanh xao, mái tóc rối xù,... thật khiến tôi thảm hại hơn bao giờ hết.
*Bíp, bíp,...*
*KÉT...*
-Á! - Sau tiếng còi xe tải và tiếng xe phanh gấp, tôi cảm thấy có một lực nào đó rất mạnh đã kéo giật tôi lại, chưa kịp định thần lại thì...
-Con bé kia, đi đứng cho ung dung chứ, xém nữa là cuỗm mất của b.ố m.à.y mấy chục triệu rồi đấy con.
*Brừm...*
Chiếc xe vận chuyển đã rời đi, lúc này tôi mới hiểu chuyện gì đang diễn ra. Ngước mặt lên, tôi hấp tấp đẩy con người đang ôm chặt lấy mình. Vừa rời khỏi vòng tay ấy, cũng là lúc nước mắt... anh rơi, tôi thấy rõ, mắt anh bắt đầu đỏ hoe, anh... đang khóc.
-Anh đừng xót thương hại tôi.
-Em có biết anh lo cho e lắm không?! - Anh gạt bay biến giọt nước mắt, giọng nói vô cùng tức giận.
-Anh là cái thá gì mà giận giữ với tôi. - Không cầm lòng được nữa, nước mắt tôi tuôn rơi. Anh giơ tay định lau định nhưng bị tôi hất ra.
-Tôi với anh không còn gì nữa, đừng làm những hành động như vừa rồi, mà tốt nhất anh thành ra tránh xa cuộc sống của tôi ra. - Tôi quay người đi, nước mắt lại rơi, nhưng chưa kịp bước thì bàn tay ấy lại nắm lấy tay tôi. Anh nói giọng cương quyết:
-Anh không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng việc anh thích em, yêu em là thật lòng, em đừng như thế, cho anh biết lí do, anh sẽ dẫn giải thích vớ cả.
-Không cần, dầu gì anh đến với tôi cũng không thật lòng cho nên việc sau này anh có thích tôi hay không, không quan trọng. - Giật tay mình ra khỏi tay anh, tôi bước đi, cảm giác buồn ngủ tuồng như đang chiếm hết tâm trí tôi, bầu trời đất như tối dần đi, và tôi ngã khuỵu...
-Mi, Mi... - Tôi nghe tiếng a gọi nhưng chẳng thể nào mở mắt, tôi thấy dòng người đang tiến dần về phía mình và mắt tôi nhắm nghiền lại......
=>Lời anh muốn nói... <=
Anh thích Hằng, người con gái đầu tiên làm anh rung động, nhưng cái yêu cầu cô ấy đưa ra là anh phải cặp được với em trong 1 năm, sau 1 năm, nếu chúng mình vẫn còn là 1 đôi, cô ấy sẽ đồng ý.
Anh đến với em không hề tự nguyện, mà là bởi chưng sự tư kỉ của mình. Em rất dễ thương nhưng anh không nhận ra điều đó, bởi trong mắt anh, Hằng là người đẹp nhất. Chỉ cho đến ngày đâm nhật anh, em trao tặng anh một chiếc bánh kem em tự làm, rất dễ thương, rồi anh nhận ra em còn đáng yêu hơn cả chiếc bánh kem, và cũng biết rằng anh đã thích em thật rồi.
Anh đã có những kỉ niệm thật vui vẻ bên em, cô gái dễ xót thương của anh. Anh và em yêu nhau gần một năm thế mà đồng cân toàn những chuyện vui, chưa một lần chúng mình giận nhau, cọ điển tích phải không em.
Ngày em nói lời chia tay, anh thấy bầu trời đất như sụp đổ, cõi lòng anh tan nát... Khi em nói lời vĩnh biệt, cảm giác bất an lấn át anh. Em cúp máy làm anh thật sự hoang mang, không chần chừ anh chạy như phăng đến thẳng nhà em, thật may do nhà em không quá xa.
Anh đã rất hoảng loạn khi thấy một chiếc xe chuyên chở sắp sinh vào em, anh đã chạy vào và kéo em ra, anh đã rất vui khi thấy em đứng im trong vòng tay anh. Nhưng chưa đầy 10s sau, em đã phũ phàng đẩy anh ra, cô gái đứng trước mặt anh như không còn là em nữa, điều đó làm anh đau lòng, nước mắt anh rơi... Anh thấy buồn, rất đau, và cảm giác hụt hẫng, anh muốn biết chuyện gì đã xảy ra nhưng em khăng khăng không chịu nói ... Anh càng đau hơn khi nước mắt em rơi và em nói, em và anh không còn gì nữa...
Bỗng nhiên em chững lại, anh đã nghĩ rằng có thể em đã nghĩ suy lại và không muốn rời xa anh, nhưng không phải vậy, em ngã xuống lề đường, làm tim anh đánh một nhịp bất an. Anh chạy tới bên em, gọi em, nhưng... em không mở mắt...
Ngồi trên chiếc xe cứu thương, nắm tay em cầu nguyện, anh chỉ mong em có trạng thái tỉnh lại, nhưng ông trời đất ơi đã không nghe thấy lời thỉnh cầu của anh. Trên đường đến bệnh viện, em đã ngừng thở...,em đã rời xa anh... mãi mãi. Anh đã khóc, khóc rất nhiều, anh đau lắm, em biết không?
Trước khi ra khỏi nhà em đã uống một lượng thuốc ngủ rất lớn, bởi chưng anh mà sức khỏe em yếu đi, em đã không chống lại được thần chết. Và anh cũng đã biết lí vì chưng em rời xa anh, anh biết mình thích em, thích rất nhiều, buổi gặp của anh và Hằng là đề anh thêm chắc chắn rằng trong tim anh... tiền có mình em, thiên thần bé nhỏ, người đã rời xa anh... mãi mãi. Hẹn em một ngày không xa, ở thế giới bên kia, nơi em có trạng thái tha thứ cho anh và... ta sẽ bắt đầu lại. Em nhé...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét