truyen sex| doc truyen hay|

Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

truyen sex - Vì sao

Thoáng chốc, nó đã trở thành một cô truyen sex bé sắp lên lớp 10, nó xinh tươi như một doc truyen heo, truyen sex, truyen dam bông hoa và học giỏi...

 

Đên lúc nó thực hiện ước mơ của nó...thi vào trường học chuyên...một ngôi trường học danh giá như nhất tỉnh, và hè đó, hè sau năm lớp 9, nó vào thành thị ôn thi và nó đâu biết rằng định mệnh đangg trêu chòng nó, trêu chòng một cô bé thơ ngây chưa lần nào biết yêu...

 

Một ngày, nó bất bỗng nhiên gặp Dương ở nhà thầy khi ôn thi, và rồi cùng thi đậu, học chung lớp, ngồi chung tổ. Công việc của tổ làm nó và Dương thân nhau, thường đi cùng nhau. Dương đưa đón nó đi học, chờ nó hàng phục giờ trên những con đường đầy nắng và gió của một thành thị Tuy Hoà yên bình, Dương giúp nó mọi rợ việc nó cần, và sẵn sàng ở bên. Lạ nhỉ? Nó thường xuyên tự hỏi, sao Dương lại tốt với nó vậy...

 

Một tin nhắn: "Bà đừng khóc nữa, không phải không còn ai thương xót bà doc truyen heo, truyen sex, truyen dam đâu, còn ba mẹ bà và...cả tui nữa".

 

Một tin nhắn trong cái đêm nó bị mợ mắng nhiếc, nó học ở đây, nó bằng lòng cuộc sống ở nhờ nhà mợ và nó phải chịu những lời đay hằng ngày...Dương an ủi nó, nó nhận ra một cảm giác gì đó trong câu nói của Dương...Thương nó ư? Nó hỏi lại: "Ông thương tui theo kiểu nào?". Nhưng bên kia, tin nhắn tiền đến mà không có câu trả lời: "Thôi ngủ đi, chúc bà ngủ ngon".

 

Rồi một đêm đi học thêm về trên con đường mòn của thành phố, gió thổi khẽ hất nhẹ nhàng mái tóc mềm của cô bé 16 tuổi, Dương chở nó đi chầm chậm băng nhóm qua những hàng cây xanh dài thẳng tắp, im lìm trong thành phố...Dương đưa cho nó con gấu pông nhỏ, và chợt, không gian yên tỉnh của một buổi đêm trong ánh đèn mờ vàng vàng bị vỡ oà khi Dương cất tiếng hỏi:

 

 - Bà làm bạn gái tui nha!

 

Câu nói làm nó thẫn thờ, không trả lời được ngay, mặc dù nó đã hiểu, đã cảm nhận tình cảm Dương dành cho nó và nó cũng yêu Dương...Nó vờ như không nghe, hỏi lại lần nữa:

 

 - Ông nói gì cơ?

 

 - Bà làm bạn gái tui nha!

 

 - Tui không nghe!

 

 - Bà làm bạn gái tui nha! Nhi!

 

 - hmmm...Ừ...hì hì...

 

Mối ngọn nguồn của nó bắt đầu như thế đó, đẹp hơn, ý nghĩa hơn những lần nó đột nhiên thích người nào đó truyen dam trước kia nhiều...có lẽ bởi chưng giờ đây, nó yêu thật và người đó thường xuyên ở bên nó...doc truyen heo, truyen sex, truyen dam mỗi ngày.

 

Tính cách nó con trẻ thật, nó bướng bỉnh, thích chiều chuộng, hay bao biện vã, nói nặng, nó ngang ngược đến mức làm Dương khó chịu, bực tức...Nó thích chọc Dương tức điên lên như thế, cô đơn giản do yêu Dương, nó chịu sự cấm đoán của gia đình, và nó nổi nóng vô cớ nhiều lần do nó sợ mất Dương...Dương tốt bụng, dễ thương lại biết nhảy, giỏi thể thao, ai mà không thích chứ. Những lần biện hộ nhau, những lần Dương giận nó, im lặng với nó đã khiến nó thay đổi...Nó bị cảm hoá...Cảm sinh bởi chưng ái tình chân thành, mộc mạc của Dương...Những lần từ biệt rồi quay lại, nó yêu Dương nhiều hơn, đổi thay nhiều hơn để chế thành người toàn hảo trong mắt Dương, nhưng có lẽ nó càng hoàn trả hảo, nó càng dễ mất Dương. Bây giờ nó nhớ Dương lắm, nó nhớ từng khoảnh khắc ở bên Dương, lang thang một mình trên những con đường trong thành phố, nó gặp lại hình ảnh Dương với nó ở đó, nó nhớ, nó bật khóc... Nó nhớ ngày Valentine trước hết nó ở bên người yêu, ở bên Dương khác với khi Noel nó vùng ra khi Dương nắm tay, thì bây giờ nó thực sự hạnh phúc. Và ngày đó, nó hiểu thế nào là một tình yêu học trò, nó nhận từ Dương nụ hôn đầu tiên, đầu tiên trong đời nó, và sợ dây chuyền thắt chặt chịa nó vào cuộc sống của Dương.Ấm áp...hạnh phúc. Từ ngày yêu Dương, nó khóc nhiều, và cũng không biết bao nhiêu lần hạnh phúc, nó nhận ra nó không thể sống thiếu Dương, mỗi lần chia tay, nó đều là người níu kéo, nó giữ ái tình của nó, một tình yêu nó đã tìm lâu nay nay, một tình yêu đẹp vĩnh cửu với nó.

 

Bỗng nhiên nó thấy nó trở thành ra dịu dàng, lúc nào nó cũng chả biết. Có lẽ do nó yêu Dương...Trước kia đồng cân toàn người ta quan tâm nó, nó vô tâm, thì giờ quan tâm, chăm sóc Dương là điều khiến nó hạnh phúc, là niềm vui của nó...Nó nhớ, nó chờ Dương, nhìn Dương từ xa khi Dương xuống biển tập nhảy sau giờ học ở trường. Sóng biển từng đợt, từng đợt xô vào bờ theo cơn gió và vỡ oà trước bãi cát trắng mịn dưới anh trăng, nó phủi cát lấm lem trên tay Dương, nó như cô vợ nhỏ...Nó hiểu, Dương hạnh phúc và nó cũng thế, anh mắt trìu mến của Dương xoáy sâu vào tâm vong linh nó làm nó không bao giờ có trạng thái quên...Dương mang giày vào cho nó, chưa ai làm vậy cả, và Dương đã làm...nó nhớ...và nó lại khóc, khóc nức nở, chớ thây mọi rợ thứ....

 

Nó thích nằm gọn trong vòng tay của Dương ngắm nhìn biển, ấm thật, như thế thì bao lăm muộn phiền tan biến đi như bọt biển ngoài kia vỡ oà, để lại chút nước biển mặn nồng trên bờ cát mịn kia. Và nó thật sự đã yêu Dương, nó mong nó và Dương mãi mãi như thế này, nó nghĩ nó sẽ lo cho Dương, sống với Dương cả đời, cùng Dương vào tuyệt vời học và cùng thực hiện ước mơ...


Nhưng...nó không biết từ khi quen nó, yêu nó, Dương đã đánh mất chính thị mình, Dương không mạo hiểm nhảy những bước nhảy khó, Dương không dám tê tê giận dữ ra ngoài vì chưng sợ sẽ đánh nhau, sẽ làm nó buồn, Dương đã buồn nhiều hơn, và có khóc nữa...Nó cùng Dương đi thi ở Sài Gòi, trên chuyến xe ấy, Dương đã khóc do buồn nó, và nó cũng khóc, lần trước nhất nó khóc trước mặt một người con trai...Nó thay đổi nhiều quá, thay đổi vì Dương, nhưng chừng như chưa đủ và không bao giờ đủ...

 

Dương đã bỏ nó đi, bỏ nó đi mà không cho nó kịp chấp nhận, Dương chỉ cho nó nghe một câu, một câu thôi:

 

 - Ck muốn sống một mình, ck muốn tự bởi vì làm những điều mình thích, ck không muốn yêu nữa, chúng mình từ biệt đi!!!

 

Dương muốn tự do, muốn một mình, muốn nó ra khỏi cuộc đời Dương và yêu nó là sai lầm lớn nhất của Dương. Nó hiểu, nhưng nó không đủ mạnh mẽ để chấp nhận, nó chưa bao giờ nghĩ tới điều động đó...chưa bao giờ...Khác với những lần trước, lần này là thật, dù rằng níu kéo nhiều nhưng nó hiểu nó phải để Dương đi, đi về nơi thuộc về Dương, nơi đó không có nó, không có ái tình này có những đam mộng mị của Dương, nơi ấy sẽ giúp Dương tìm lại đích thị mình, những thứ Dương đã đánh mất khi quen và yêu nó....

 

Có lẽ nó không thể sống hạnh phúc nếu thiếu Dương, nhưng nó không giữ được Dương. Nó khóc, khóc nức nở, nhiều ngày, lí trí bảo nó phải qquên, nhưng trái tim không nghe lời nó. Nó lại níu kéo, chèo kéo một cách bướng bỉnh dù biết không được gì...Nó mơ...mơ thấy Dương đến bên nó, ôm nó, hôn vào má nó, rồi bỏ đi mãi mãi, nó gọi theo, gọi mãi, nhưng Dương mãi đi, đi xa, và để lại nó chới với trong nỗi đau...

 

Nó khóc và nghĩ đến những ngày tháng không có Dương sau này. Bỗng nhiên nó thấy nó yếu đuối, nó gục ngã, gục ngã trong nỗi đau, nỗi đau giết tắt thở trái tim bé bỏng của nó. Hôm sau ngày chia tay, nó đã chèo kéo Dương, nhưng chung cuộc Dương vẫn bỏ nó đi và nó biết đã đến lúc để Dương phải đi và nó không còn lựa chọn nào khác...

 

Ừ, thì tai iwin 429 mien phi Dương cứ đi, bởi Dương vui, nó cũng sẽ cố kỉnh vui, tiền cần Dương tìm thấy hạnh phúc trong quyết định của mình thì nó thoả mãn rồi...Nó yêu thật rồi, và..nó thầm chúc Dương hạnh phúc, nó biết nó sẽ đau nhiều lăm, nó sẽ không quên được Dương, không bao giờ...Tình đầu của nó đã khép lại thế đấy, khép lại sau 6 tháng, khép lại năm lớp 10 của nó...Đã đến lúc để ái tình của Dương và nó bay biến vào vũ trụ, hoá thành danh thiếp do sao, mà sao thì mãi sáng, một thứ ánh sáng vĩnh hằng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét